Kim tự tháp Giza vĩ đại không chỉ là một biểu tượng của sự khéo léo và sức mạnh của người Ai Cập cổ đại mà còn là một kỳ quan kỹ thuật. Trong nhiều thế kỷ, các học giả và nhà sử học đã băn khoăn về cách mà một xã hội với công nghệ và nguồn lực hạn chế có thể xây dựng được công trình kiến trúc vĩ đại như vậy. Gần đây, một khám phá đột phá đã làm sáng tỏ bí mật này: Nhật ký của Merer, một cuộn giấy cói 4500 năm tuổi, được xem là giấy cói lâu đời nhất trên thế giới, đã tiết lộ chi tiết về quá trình xây dựng Kim tự tháp Giza.
Nhật Ký Của Merer: Cái Nhìn Sâu Sắc Về Quá Trình Xây Dựng
Merer, một quan chức cấp trung của Ai Cập cổ đại, đã viết một loạt nhật ký giấy cói mà ngày nay được gọi là “Nhật ký của Merer” hoặc “Giấy cói Jarf”. Có niên đại từ năm thứ 27 dưới triều đại của Pharaoh Khufu, những cuốn nhật ký này chủ yếu ghi chép lại hoạt động hàng ngày của Merer và thủy thủ đoàn của ông. Các phần được bảo tồn tốt nhất, Papyrus Jarf A và B, cung cấp tài liệu về việc vận chuyển các khối đá vôi trắng từ mỏ đá Tura đến Giza bằng thuyền.
Khám Phá Nhật Ký Merer
Vào năm 2013, các nhà khảo cổ học người Pháp Pierre Tallet và Gregory Marouard đã phát hiện ra những cuộn giấy cói này tại Wadi al-Jarf trên bờ Biển Đỏ. Phát hiện này được coi là một trong những khám phá quan trọng nhất ở Ai Cập trong thế kỷ 21. Các phần của giấy cói hiện đang được trưng bày tại Bảo tàng Ai Cập ở Cairo.
Tiết Lộ Về Kỹ Thuật Xây Dựng
Nhật ký của Merer, cùng với các cuộc khai quật khảo cổ khác, đã cung cấp những hiểu biết mới về các phương pháp xây dựng mà người Ai Cập cổ đại sử dụng:
– Cảng Nhân Tạo: Việc xây dựng cảng đã mở ra cơ hội thương mại lớn và kết nối với các vùng đất xa xôi.
– Vận Tải Đường Sông: Nhật ký của Merer tiết lộ việc sử dụng thuyền gỗ được thiết kế đặc biệt để chở đá nặng tới 15 tấn từ Tura đến Giza. Mỗi chuyến khứ hồi có thể vận chuyển khoảng 30 khối đá mỗi mười ngày, tổng cộng lên tới 200 khối mỗi tháng.
– Công Trình Nước Khéo Léo: Mỗi mùa hè, lũ lụt sông Nile cho phép người Ai Cập sử dụng hệ thống kênh đào nhân tạo để vận chuyển đá đến gần địa điểm xây dựng kim tự tháp.
– Lắp Ráp Thuyền Phức Tạp: Thuyền được khâu lại bằng dây thừng thay vì đinh, cho thấy sự khéo léo đáng kinh ngạc của người Ai Cập cổ đại.
– Tên Thật Của Đại Kim Tự Tháp: Nhật ký cũng tiết lộ tên ban đầu của Đại Kim Tự Tháp: Akhet-Khufu, nghĩa là “Chân trời của Khufu”.
Ngoài Merer, một số nhân vật quan trọng khác cũng được nhắc đến, bao gồm Ankhhaf, anh trai cùng cha khác mẹ của Pharaoh Khufu và là tể tướng dưới thời Khufu và/hoặc Khafre.
Ý Nghĩa Và Di Sản
Việc phát hiện ra Nhật ký của Merer đã làm sáng tỏ cách mà khoảng 20,000 công nhân đã tham gia vào dự án xây dựng Kim tự tháp. Các bằng chứng khảo cổ học cho thấy xã hội Ai Cập cổ đại rất coi trọng và quan tâm đến lực lượng lao động của mình, cung cấp thức ăn, chỗ ở và uy tín cho những người tham gia xây dựng kim tự tháp. Những thành tựu này không chỉ chứng minh khả năng kỹ thuật của người Ai Cập mà còn thiết lập các hệ thống cơ sở hạ tầng phức tạp vượt xa chính kim tự tháp.

Lời Kết
Nhật ký của Merer cung cấp những thông tin quý giá về việc vận chuyển các khối đá để xây dựng Kim tự tháp Giza qua kênh nước và thuyền. Tuy nhiên, không phải ai cũng bị thuyết phục với thông tin thu được từ nhật ký của Merer. Theo một số nhà nghiên cứu độc lập, vẫn còn nhiều câu hỏi chưa được giải đáp về khả năng thực tế của những chiếc thuyền này trong việc vận chuyển những tảng đá lớn nhất. Nhật ký không nêu chi tiết phương pháp chính xác mà các công nhân cổ đại sử dụng để lắp ráp và ghép những khối đá khổng lồ này lại với nhau, khiến cơ chế đằng sau việc tạo ra những công trình kiến trúc hoành tráng này vẫn còn là một bí ẩn.
Phải chăng Merer, quan chức Ai Cập cổ đại, đã che giấu hoặc bóp méo thông tin về quá trình xây dựng thực tế của Kim tự tháp Giza? Trong suốt lịch sử, các văn bản cổ thường xuyên bị các tác giả thao túng hoặc làm suy giảm dưới sự ảnh hưởng của chính quyền và các triều đại. Việc phát hiện Nhật ký Merer vẫn là một cột mốc quan trọng trong việc hiểu biết về Ai Cập cổ đại và những bí mật kỹ thuật của nó.